Trong căn bếp của vợ, luôn có những góc nhỏ dành cho đồ đạc của chồng. Từ chiếc máy đánh sữa cầm tay, cho tới những chếc bình moka đủ kích thước lớn nhỏ trên kệ. Tất cả đều là dụng cụ pha chế của tôi. Theo năm tháng, những món đồ xinh xắn này đều là do vợ mua tặng cho tôi.
Xen lẫn những chiếc bình pha cà phê là thành viên không thể thiếu: những chiếc cốc đủ loại với mục đích sử dụng chuyên biệt của chúng. Có chiếc dùng để pha chế espresso, có chiếc phù hợp với một ly latte nóng hổi hoặc có chiếc cốc với miếng rộng to, tròn, đủ để bạn pha một ly cappuccino chính hiệu.
Có một điều mà ai trong chúng ta cũng luôn ghi nhớ, kỷ niệm. Mỗi đồ vật trên kệ hay trong góc nhỏ cà phê của tôi cũng không ngoại lệ.
Có chiếc cốc là kỷ niệm mùa Noel ở Sài Gòn, chiếc thì vợ tôi cất giữ và mang về từ Singapore sau quá trình du học. Một chiếc cốc nhựa màu xanh được mua ở Bangkok trong chuyến đi ngắn ngày của hai vợ chồng. Cũng có chiếc cốc in hình chú thỏ trắng nhân dịp trung thu, chiếc cốc này gây ấn tượng với bạn barista ở Starbucks Bà Triệu tới nỗi mỗi lần tôi xuất hiện thì bạn ấy gọi tôi là “anh cốc con thỏ” 🙂
Mỗi lần nấu ăn xong, vợ tôi vẫn gợi ý tôi pha cà phê để xua tan mùi thức ăn trong căn bếp nhỏ xinh.
Cà phê đã từ lâu như một thành viên không thể thiếu trên gác bếp nhà tôi. Không phải gia vị, cũng chưa được làm thành phần của món ăn hay món bánh. Nhưng nó luôn ở đó, hiện hữu âm thầm như một phần của cuộc sống.
Everything has its own story. 😍
Yeah