Tàu RBE61 giảm tốc độ chầm chậm và loa trên tàu thông báo chỉ ít phút nữa sẽ đến nhà ga Glückstadt. Nhìn qua cửa sổ, bạn Đậu hỏi bố
- Tại sao chỗ này lại tên là Glückstadt là bố?
- Vì khi thành lập ra nó, người ta mong rằng cuộc sống của mọi người nơi đây sẽ bình yên và nhiều may mắn.
- Tại sao lại cần may mắn?
- Vì may mắn là một phần của những điều kỳ diệu, và nó làm nên niềm vui hạnh phúc.
Trên Thế Giới này chắc sẽ có nhiều nơi tự gọi mình là nơi hạnh phúc. Nhưng nếu tìm một chốn nhỏ bé và vắng vẻ, cùng với cuộc sống tĩnh lặng bên bờ biển Baltic, thì Glückstadt có lẽ là nơi lý tưởng để bạn dừng chân, hít thở bầu không khí trong lành.


Glückstadt được thành lập vào năm 1617 bởi Vua Christian IV của Đan Mạch, người đã tìm cách thành lập một thành phố kiên cố làm trung tâm hành chính và thương mại. Tên của thị trấn, có nghĩa là “Thị trấn may mắn” (Glück nghĩa là may mắn, hạnh phúc. Stadt nghĩa là thị trấn), phản ánh tầm nhìn của nhà vua về việc tạo ra một khu định cư an lành và thịnh vượng. Glückstadt đóng một vai trò quan trọng trong lịch sử của khu vực với tư cách là một trung tâm thương mại và quân sự chiến lược, đóng vai trò là cửa ngõ vào Biển Bắc và nối Sông Elbe với Biển Baltic. Glückstadt vốn không phải của người Đức, nhưng mình cũng không hiểu sao tên của thị trấn lại được đặt tên bằng tiếng Đức 🙂
Nếu bạn ở Hamburg như chúng mình, thì chỉ cần ngồi tàu 50 phút là có thể đến Glückstadt rồi. Thậm chí, tần suất tàu chạy qua Glückstadt là 1 giờ một chuyến, còn nhiều hơn tàu từ Hamburg đi Rostock (2 tiếng một chuyến), do đó bạn có thể đi về khá thoải mái. Từ tháng 5, thời tiết ở châu Âu thay đổi và trời tối muộn hơn, trung bình 9 giờ tối mặt trời mới bắt đầu lặn (có hôm còn muộn hơn, phải 10 giờ tối mới thực sự tối dần) nên khi đi chơi, tụi mình có thể ‘thoải mái’ về muộn mà không lo trời tối hay lạnh.
Vậy Glückstadt có gì?
Thị trấn này quả thực nhỏ lắm, bạn có thể dành vài tiếng đồng hồ đi vòng vèo một lèo là hết. Từ nhà ga ra đến ngọn hải đăng hay bến phà, tất cả chỉ cách nhau vài kilomet trong một phạm vi nhỏ. Tuy nhiên, khi bạn bước ra khỏi chuyến tàu và đặt chân xuống thềm mảnh đất này, mọi thứ sẽ dường như thay đổi.



Glückwerk
Ở ngay lối vào thị trấn là cửa hàng Glückwerk. Cửa hàng này bán gì nhỉ? Nếu nhìn từ bên ngoài vào bạn sẽ chẳng biết đây là nhà hàng, quán cà phê hay cửa hàng bán đồ lưu niệm. Đây là Glückwerk, hay đơn giản là bán những điều hạnh phúc.
Đối diện với lối vào thị trấn, với Glückwerk là công viên chính của Glückstadt, nơi có những biển hiệu giản đơn, có nhiều hồ nước và dòng sông lững lờ trôi. Đến gần đó một chút, sẽ thấy cả nhà vịt trời đang ngủ giữa ban ngày. Nếu có muốn đến gần, thì bạn cũng bước chậm thôi, bởi có người đang cần ngủ.
Tụi mình quyết định vào Glückwerk nghỉ ngơi, để xem có gì trong đó, như một sự tò mò.
Đúng như tên gọi của nó, Glückwerk bán tất cả những gì… có thể khiến một ngày của bạn trở nên hạnh phúc hơn. Cửa hàng cũng có những món quà tặng, mà ý nghĩa của nó chứa đựng nhiều may mắn, để bạn có thể mua và tặng cho những ai cần nó, những người bạn hay người thân của mình.
Glückwerk cũng có một góc nhỏ bán cà phê và bánh. Những chiếc bánh nhỏ xinh và cà phê cũng có đủ những lựa chọn cơ bản như espresso, cappuccino, becker filterkaffee (một dạng batch brew coffee) và cả những hạt đường phèn xinh xắn. Không chỉ ở Glückwerk mà hầu như quán nào ở Glückstadt cũng phục vụ đường phèn, một thứ rất lâu rồi mình không nhìn thấy, bên cạnh đường nâu và đường trắng tinh luyện.








Mình gọi một ly espresso doppelt (tiếng Đức dịch sang là double espresso) và một phần bánh sô cô la croissant rồi quay ra xem các sản phẩm bày bán ở đây.
Glückwerk quả thực có cả thế giới mà bạn muốn mua. Từ những đồ trang trí nho nhỏ, được làm thủ công, đến những gói trà, gói bánh hand-made và những vật dụng nhà bếp, hay món quà cỏ bốn lá để bạn dành tặng cho ai đó.
Cửa hàng này có hai điều đặc biệt. Một là không khuyến khích, thực ra là yêu cầu, khách sử dụng điện thoại di động, hai là chỉ mở cửa đến 1 giờ chiều. Vì thế, nếu bạn muốn ghé chơi chỗ này, bạn nên đến vào buổi sáng, gọi cho mình một phần ăn sáng rồi mua sắm những thứ nho nhỏ được bày bán xung quanh. Tụi mình chỉ ngồi đây một lúc thôi, nhưng thấy khách địa phương ra vào khá đều đặn. Chỗ này khiến mình liên tưởng đến một tiệm tạp hóa kiểu mới, nằm ngay cạnh ga tàu, nơi bạn có thể tìm thấy đủ thứ từ đồ ăn đến những gói trà trên kệ, hay những bánh xà phòng truyền thống.
Glückwerk quả thật khiến mình muốn quay lại vào các buổi sáng thứ bảy hàng tuần.





Rời Glückwerk sau khi đã ấm bụng cà phê và mua một ít đồ lưu niệm, tụi mình đi sâu hơn vào bên trong thị trấn để mua thêm đồ lưu niệm, xem đồ chơi trẻ em. Ở đây không có nhà cung cấp sản phẩm du lịch nào để sản xuất những tấm thiệp (postcard) hay những miếng gắn tủ lạnh (magnet). Thay vào đó, có một tiệm ảnh, mà chủ tiệm tự mình đi chụp ảnh quanh thị trấn, rồi tự in ảnh ra, dán thêm mẩu giấy để người mua ghi địa chỉ, lời nhắn… vậy là thành một tấm postcard ảnh handmade chính hiệu.
Cửa tiệm ảnh và postcard đó, cũng đóng cửa lúc 1 giờ chiều.
Hafen
Từ Glückwerk đến trung tâm thị trấn khoảng 500m, gọi là Marktplatz, rồi từ đó bạn có thể đi tiếp khoảng 900m đến 1,2km là đến cảng hafen của Glückstadt. Cảng này nhỏ, chỉ để cho những thuyền du lịch hay tàu cá nhỏ nhỏ neo đậu, và cũng là nơi để các bạn học sinh trong vùng tập trèo thuyền, trèo lướt ván.
Hafen ở Glückstadt cũng là một nơi mà khách du lịch hay ghé chơi. Ở đây có biểu tượng du lịch hình trái tim được tạo bởi đôi bàn tay mà khi đến đây, ai cũng chụp ảnh làm kỷ niệm. Hai bên bờ sông là những tòa nhà nhỏ, và những quán bán đồ ăn, chủ yếu làm từ cá. Nếu ở Đức, bạn sẽ quen với bánh mì cá, khoai tây chiên và cá, cá hồi và khoai tây nghiền… là những món bạn sẽ luôn gặp ở những thị trấn ven biển, hay thành phố cảng (Kiel, Hamburg, Rostock).
Nhìn đồng hồ lúc ấy cũng đã giữa trưa, nhà mình quyết định ngồi đây chơi và ăn trưa luôn cho tiện. Ngay ở Hafen này có quán Bistro Nettchen, bán đủ thứ từ đồ ăn (đương nhiên là cá) và bia các loại. Cái nay của quán này là họ dựng các bàn ghế ngồi như ở bãi biển, thậm chí có cả cát dưới chân tạo cảm giác bạn đang chuẩn bị ra khơi đến nơi rồi. Nhà mình gọi một phần tôm nướng sốt rau củ, cá tuyết kèm khoai tây chiên và bia, đồ uống không thể thiếu.






Ngồi chờ đồ ăn ở đây một lúc, mình thấy rất nhiều người từ xa tới và chọn chỗ ngồi, rồi chậm rãi chọn món. Có nhiều nhóm toàn các cụ ông 60-70 tuổi, đi xe mô tô phân khối lớn từ xa đến thị trấn này, rồi ngồi lại uống bia, chụp ảnh. Cũng có những “cặp đôi” mà tóc của cả hai người đã bạc, chọn cho mình một chiếc ghế đôi có mái che, chậm rãi tận hưởng bữa trưa cùng gió biển và nắng ấm. Mọi người cứ thế sống chậm rãi, và chia sẻ từng giây phút cùng nhau.
Có lẽ Hafen là khu vực ‘đông đúc’ nhất ở đây, bởi sau đó, khi đã ăn trưa xong, tụi mình đi về phía ngọn hải đăng và đoạn đường ấy dường như chỉ có lác đác người qua lại.
Glückstadter Deich
Để ra ngọn hải đăng của thị trấn, bạn có thể đi xe buýt hoặc đi bộ. Tuy nhiên xe buýt thì… 2 tiếng mới có một chuyến, nên cách đơn giản nhất là đi bộ. Khoảng cách từ Hafen ra khu vực ngọn hải đăng, gọi là Glückstadter Deich (bờ đê Glückstadter) khoảng 2.5km và phần lớn mọi người đến đây chơi đều đi xe đạp ra đó. Mặc du không chắc là có thể đi bộ ra đó khi trời vừa nắng và gió, nhưng tụi mình cứ rảo bước đi. Thay vì đi dọc theo con phố chính, mình rẽ vào khu dân cư, đi qua những con kênh nước chảy quanh co, nhưng ngôi nhà nằm khép kín với sân vườn đầy hoa nở.
Ở Glückstadter, bạn sẽ thấy cuộc sống như vui vẻ hơn bởi đi đến đâu, dù là những khu nhà riêng hay khu phố lớn nhỏ ở trung tâm, bạn đều thấy hoa được trồng ở đó, với đầy đủ sắc màu tươi tắn.
Đường đi ra Glückstadter Deich khá bằng phẳng và con đê ấy chẳng mấy chốc hiện ra trong tầm mắt. Có lẽ khá lâu rồi, cả nhà mình không thấy một thảm cỏ xanh trải dài và bình yên đến thế. Trên thảm cỏ ấy, chốc chốc lại có những chiếc ghế để khách bộ hành có thể ngồi nghỉ trong giây lát. Cũng có khi, như mình chợt thấy, là cụ già sống gần đó, thong thả ngồi nghỉ và phóng tầm mắt ra bến cảng, nơi những chiếc thuyền buồm, những chiếc phà đang miệt mài qua lại.
Ở đây chỉ có cỏ xanh và một bầu trời rộng lớn.
Ở đây là nơi bạn có thể nghe thấy nhịp đập của con tim mình qua từng hơi thở





Dạo chơi ở đây một lúc thì gia đình mình vòng về trung tâm thị trấn.
Phố và hoa
Đường về có vẻ như gần hơn, lúc nào cũng thế, trong mọi hành trình. Đi bộ ở Glückstadt cũng là cơ hội để bạn nhìn ngắm những chậu hoa, những ô cửa nhỏ xinh, những ngôi nhà phong cách cũ của người Hà Lan từ thế kỷ xa xưa. Người ở đây thích trồng hoa, có lẽ là vì họ luôn yêu đời và hạnh phúc với những gì mình đang có.
Khi vòng về khu phố mà mình đã đi qua vào buổi sáng, mình nhận ra nhiều cửa hàng đã đóng cửa. Cũng giống như Glückwerk hay tiệm ảnh kia, mọi người ở đây có lẽ muốn dành buổi chiều thứ bảy cho riêng mình, cho gia đình. Lác đác chỉ có một số hàng ăn, tiệm cà phê ở chợ trung tâm mở cửa trở lại sau 2 giờ chiều. Mình tự nhủ, chắc vậy là đủ rồi, cuộc sống không nhất thiết phải căng mình ra làm ngày làm đêm mà đôi khi, biết đủ là hạnh phúc.





Bạn có thể đến Glückstadt và rời đi trong ngày, nhưng có rất nhiều điều khiến bạn muốn quay trở lại. Với mình, cuộc sống nơi đây là một góc nhìn mới, thậm chí, nó rất khác biệt. Từ tên gọi của thị trấn, đến tên gọi của những cửa hàng, hay nụ cười trên môi của người bán hàng trong đó. Từ thời gian làm việc vào ngày thứ bảy, đến thời gian hoạt động không quá thường xuyên của những chuyến xe buýt ở đây, hay những giàn hoa từ từ đua nhau nở. Có thể tất cả những điều này, sẽ vô hình giúp bạn nhận ra rằng: Hạnh phúc chỉ đơn giản là những điều như thế.
Quay trở lại ga tàu khi kim đồng hồ chỉ gần 5 giờ chiều, bạn Đậu ngước lên hỏi bố:
- Thế thị trấn này may mắn ở đâu hả bố?
- May mắn là khi mình còn được bước đi và hít thở bầu không khí bình yên mỗi ngày con ạ.
May mắn, có lẽ không nằm ở tên gọi nơi ta đến, mà là khi ta thấy biết ơn mình còn có thể tiếp tục những cuộc hành trình bên gia đình, và cùng chung những niềm vui nhỏ bé.
Glückstadt, 05/2023
Binh Truong
Ghi chú:
🍀